Chương 1: Ngộ sát!!!
“Cái máy khốn nạn!!!!”
Hồ Diễm ngồi trước bàn máy tính bỗng vươn
tay thật nhanh đến ổ cắm mà nhấn nút tắt, toàn bộ máy tính tối đen lại ngay
trong tích tắc. Máy tính cứ hễ khởi động hơn nửa tiếng là tắt cũng hơn nửa năm
rồi, chỉ tại cô lười cồng kềnh mang đến tiệm sửa để giờ đến cả khởi động xong
là tắt máy.
“Tớ nói rồi, kiếm một thằng nào đó giàu có
mà gả đi. Hư cái này nó mua cái mới cho mà xài.” Eliza nằm phía bên giường tầng
hai, tay cằm cuốn truyện “One piece” mà nói.
“Tớ mới không cần!” Hồ Diễm tức giận mà
phản bác.
“Cậu cần hay không tương lai liền biết được
thôi. Mau, cuốn 2 cậu để ở đâu? Thôi lôi hết một bộ đưa đây nhanh nào.” Eliza
không màn nhìn Hồ Diễm mà đọc nốt mấy trang cuối.
Kéo ghế bước đến tủ truyện nằm bên dưới tủ
sách, Hồ Diễm ai oán lôi ra một chồng truyện mà ôm tới đặt phía giường, nhưng
chưa kịp đứng lên thì áo đã mắc vào cửa tủ làm cô liền thế mà ngã xuống.
Á!!!
Eliza ngay cả cái liếc mắt cũng keo kiệt
cho Hồ Diễm, miệng bỏ cục kẹo vào nói:
“Cậu tên là đần
mới phải”
“Đần cái nhà cậu!
Đần cả cái máy tính! Đần cả tổ tông cái áo cái cửa!!” Hồ Diễm ngồi bệch trên
sàn mà rống.
“Xin ý tứ, ở đây
chỉ có một người.” Eliza nhảy xuống rồi nhanh chóng xấp lại đống truyện. “Đứng
lên, coi chừng nhăn truyện thì đừng có mà đổ thừa tớ làm.”
“Huhuhu, tớ đi
chơi game đây.”
“Cứ thoải mái,
đừng làm phiền tớ.”
Eliza hướng Hồ
Diễm vẫy tay mà ôm đống truyện đến giường, thuận tiện nói: “Sang phòng tới chơi
đi.”
“Ừ.” Hồ Diễm lười
nhác chuyển sang phòng của Eliza.
~o0o~Đường phân cách của đống truyện và máy chơi
game~o0o~
“Project” là tên
game Hồ Diễm đang chơi. Cái tên thoạt nghe đơn giản và đầy tính logic cao,
nhưng sau khi phỏng vấn bên chế tác của công ty game mới biết là họ lười suy
nghĩ. “Project” là một game ảo có số lượng bán chạy khắp thế giới, có thể dùng
trên máy tính hoặc dùng máy chơi game định dạng để chơi đều được. Từ khi máy
chơi game định dạng dựa trên việc sử dụng sóng não điều khiển nhằm tăng độ thực
đến 89% xuất hiện đến nay, dòng game trên máy tính ít còn được thông dụng nữa,
nhưng muốn chơi game định dạng thì phải thực sự rảnh rỗi, không thì rất dễ gây
mất hứng. Cũng chính vì thế, “Project” được ưa chuộng bởi tính đa dạng và ít
hạn chế của nó, mà Hồ Diễm cũng không thực sự là ngoại lệ nào.
“Project” không
những được ưu chuộng ở hình thức mà còn về cả nội dung. Game gồm rất nhiều
nhiệm vụ, mỗi nhiệm vụ tương đương một móc xích kéo dài chán chê, nhân vật và
kĩ năng lại rất phong phú và đa dạng, đôi khi làm vài người chơi trên máy tính
phụt hết cả những thứ mình đang cho vào miệng ra cả máy tính. Theo nhận định
của nhà chế tác, ông ta khẳng định rằng “Project” là một sản phảm biến thái
nhất từ trước đến giờ ông làm, kết hợp giữa cổ đại và hiện đại, làm mở rộng
thêm về phần nhiệm vụ cũng như chiến đấu. Mặt khác theo những lời hoa mỹ của
các nhà bình phẩm game, họ không tiếc rẻ mà nói thẳng thừng: “Nhà sản xuất sao,
game như vậy.”. Thế nên từng có cuộc thi săn lùng ảnh của các nhà chế tác biến
thái của game “Project”.
Game định dạng
nhân vật thông qua hình ảnh và các thủ tục đăng kí nhân vật phức tạp, nhằm mục
đích làm đa dạng nhân vật bằng cách dựa trên hình ảnh của thân chủ, sẽ được sử
lý theo yêu cầu người chơi, tránh bị trùng lập nhân vật.
Hồ Diễm trong
game dưới lốp nhân vật là thỏ cầm tinh, lấy tên là Black Wolf. Phân tộc Cầm
tinh rất đa dạng về các loài, nào là chó, mèo, hổ, báo,… đều có, tuỳ theo loài
mà có giới hạn riêng. Thỏ tinh có thể ở dạng Thỏ hoặc người ở thời cổ đại,
nhưng hiện đại lại không. Mà ở cổ đại, “Project” thực hoá bằng thế giới riêng,
dựa trên phương Đông và phương Tây để tạo thành. Đây cũng chính là một phần
được đánh giá cao trong game, nhằm tránh phân biệt về nhiều phương diện.
~o0o~Đường phân cách về trò chơi biến thái~o0o~
“Đinh! Chào mừng
bạn quay trở lại “Project”, hiện tại bạn đang ở Cổ Đại, vui lòng chọn định dạng
cho nhân vật.”
Hồ Diễm chọn hình
dạng Thỏ.
“Cảm ơn bạn đã
thực hiện thao tác hoàn chỉnh, mời bạn thưởng thức game.”
Tầm mắt khi nãy
còn là màu đen, nay đã chuyển sang khung cảnh là một rừng phủ đầy tuyết trắng.
“Project” chuyển đổi thời tiết dựa trên không gian và thời gian ở hiện thực, mà
bây giờ là giữa tháng 12 nên trong game đầy tuyết cũng không lạ gì.
Hồ Diễm mở bảng
thông tin cá nhân xem, hiện tại cô cũng chỉ có thể xem là thoát khỏi cụm từ
“tân binh” cấp 10. Nhiệm vụ đầu tiên của tân binh là giết Yêu Thỏ, mà Hồ Diễm
nhà ta lại thích đội lốp thỏ nên bị ngộ sát không ít lần… Chưa hết, việc thỏ đi
giết thỏ khiến vài người chơi mới hiểu
lầm cô là boss thỏ nổi điên nên tiếp tục ngộ sát cô thêm vài lần nữa…
Nhiệm vụ lần này
có tên “Diệt Sói cướp răng”, nội dung là giết sói rồi bẻ 50 cái răng nanh là
hoàn thành.
Hồ Diễm tiếp tục
leo núi tuyết, ở hình dạng thỏ rất dễ dàng cho việc theo rừng dốc, lại ít tốn
năng lượng nhân vật hơn là người, mà nhiệt lớp lông thỏ dày ít có cảm giác lạnh
hơn. Ngọn đồi nhìn chung cũng không khá dốc, tuyết trắng bao phủ cùng sương tuy
không quá dày nhưng cũng đủ hạn chế tầm nhìn.
Thân hình thỏ
trắng cũng tầm cở các Yêu Thỏ, như một con thỏ bình thường, trong khung cảnh
trắng tuyết làm con mắt màu đỏ cùng cái mũi hồng như vết máu di động.
Đột nhiên…
Bạn bị người chơi
khác công kích cố ý, mất -10Hp.
Bạn bị người chơi
khác công kích cố ý, mất -10Hp.
Bạn bị người chơi
khác công kích cố ý, mất -10Hp.
“Dừng tay!” nhìn
cột máu giảm xuống còn không tới một phần ba, Hồ Diễm hét toáng lên.
Hết chương 1
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét